Ngày Anh Khóc歌词由Khanh Cuong演唱,出自专辑《Ngày Anh Khóc》,下面是《Ngày Anh Khóc》完整版歌词!
Ngày Anh Khóc歌词完整版
Ngày Anh Khóc - Khanh Cuong
Composed by:Khánh Cường
Nhìn người mình thương lấy chồng
Hiu hắt trong lòng
Tựa những cơn gió đông
Ngày thuyền ra khơi chẳng đợi
Em cũng nói ra lời
Phải theo người mới
Vậy là người ta đã xa
Theo ai bước ra phố lạ
Giọt lệ rưng rưng
Vì anh biết ta không xứng
Biết đâu tháng sau này
Chúng ta là người dưng
Đã yêu đã thương đã từng
Nước mắt của người đàn ông
Phút chốc đã rơi thành dòng
Đâu phải chia tay là xong
Là không muộn phiền không khóc
Hỏi cô ấy đâu rồi diêu bông
Người ta nỡ bỏ đi lấy chồng
Bến vắng bóng thuyền
Sao tiễn em một đoạn sang sông
Khi bao nhớ thương nhạt phai
Trái tim cũng đâu ở lại
Anh luôn trách than mình sai
Phận duyên thật nhiều ngang trái
Ngày chia tay là ngày đau nhất
Ngày anh khóc trong nỗi ân hận
Cố kéo mây về
Che nắng cho một người vô ý
Trách đôi ta không còn duyên
Nước mắt hai dòng
Giữ trong lòng không hối hận những ngày
Vậy là người ta đã xa
Theo ai bước ra phố lạ
Giọt lệ rưng rưng
Vì anh biết ta không xứng
Biết đâu tháng sau này
Chúng ta là người dưng
Đã yêu đã thương đã từng
Nước mắt của người đàn ông
Phút chốc đã rơi thành dòng
Đâu phải chia tay là xong
Là không muộn phiền không khóc
Hỏi cô ấy đâu rồi diêu bông
Người ta nỡ bỏ đi lấy chồng
Bến vắng bóng thuyền
Sao tiễn em một đoạn sang sông
Khi bao nhớ thương nhạt phai
Trái tim cũng đâu ở lại
Anh luôn trách than mình sai
Phận duyên thật nhiều ngang trái
Ngày chia tay là ngày đau nhất
Ngày anh khóc trong nỗi ân hận
Cố kéo mây về
Che nắng cho một người vô ý
Nước mắt của người đàn ông
Phút chốc đã rơi thành dòng
Đâu phải chia tay là xong
Là không muộn phiền không khóc
Hỏi cô ấy đâu rồi diêu bông
Người ta nỡ bỏ đi lấy chồng
Bến vắng bóng thuyền
Sao tiễn em một đoạn sang sông
Khi bao nhớ thương nhạt phai
Trái tim cũng đâu ở lại
Anh luôn trách than mình sai
Sao phận duyên thật nhiều ngang trái
Ngày chia tay là ngày đau nhất
Ngày anh khóc trong nỗi ân hận
Cố kéo mây về
Che nắng cho một người vô ý
Hai chữ ân cần
Sao bỗng nhiên vội vàng đánh mất